(Thơ) NHỚ QUÊ

DS Bài Viết

Tác Giả:

Quê lúa Thái Bình
Ra đi vì kế mưu sinh
Trong tim mang nặng bóng hình quê hương
Nhớ những buổi sáng mù sương
Rạ rơm phơi kín vệ đường năm xưa
Buổi chiều trời nặng hạt mưa,
Con mương ngập nước dẫn cua cá về.

Mưa phùn xuân đến dầm dề
Quần áo ẩm mốc, não nề đường trơn..
Cành cây đầy những lộc non,
Hương hoa thơm ngát, véo von chim chuyền
Cùng nhau đi lễ chùa chiền,
Người lớn mừng tuổi cho tiền trẻ con..

Hè sang, mưa gió từng cơn
Lúa đồng nhanh lớn, đòng non chín dần
Học sinh ngồi lớp bần thần,
Nghỉ hè xa bạn mấy tuần vậy thôi,
Mùa gặt rộn rã khắp nơi,
Bọn trẻ vui sướng rong chơi khắp làng.



Thu đến cùng ánh nắng vàng
Buổi sáng se lạnh, trời càng thêm xanh
Thu đến cùng với nắng hanh
Quả cam chín mọng trên cành đong đưa
Bão gió, cùng những trận mưa
Ngập đồng ngập ruộng, rau dưa tiêu điều

Đông tới cùng những cánh diều
Bầu trời xám xịt, gió chiều vi vu
Mùa đông trời lạnh âm u
Bọn trẻ rét quá, ngồi thu trong nhà
Nông dân cuốc đất trồng cà,
Trồng rau, trồng bắp.. Tết là được thu.

Nhiều năm xa xứ định cư,
Đã coi đất khách cũng như quê nhà.
Đôi lúc như thấy dáng bà,
Dáng mẹ tần tảo ngỡ là quê hương
Quê hương ấp ủ yêu thương,
Xa quê lòng vẫn vấn vương thật nhiều.


 
Nguyễn Đương