Thơ văn kỉ niệm tuổi học trò
Những con đường đi học

Dường như khi tuổi đời cứ chầm chậm trôi về phía vô biên thì con người thường hay trầm lặng hoài niệm ngoái nhìn ký ức đã qua. Chầm chậm để không bị cuốn xiết trước vòng quay đến chóng mặt của cuộc sống hiện đại. Chầm chậm lắng đọng, để không lãng quên dù là điều nhỏ nhất.
Kỷ niệm tuổi học trò

Chiều nay, trên đường đi làm về, bất chợt mình nghe đâu đó vang lên bài hát: “Mong ước kỷ niệm xưa”, không hiểu vì sao mình lẩm nhẩm hát theo lúc nào không hay.
Tuổi thơ trong ký ức của ngoại tôi

Tuổi già. Ngoại hay ngồi trầm ngâm nhìn về xa xăm. Nhiều lúc tôi tò mò muốn biết ngoại đang nghĩ gì. Cũng chẳng đợi tôi hỏi, ngoại ngồi cạnh tôi, kể tôi nghe những gì cuộc đời ngoại đã trải qua, về tuổi thơ của ngoại ở một miền quê xa xôi, mà đã lâu lắm rồi, ngoại không có dịp về thăm lại.
Dòng lưu bút của một người bạn cá biệt

Ai trong đời cũng sẽ có cho riêng mình những kỷ niệm đặc biệt trong tháng 5 - tháng của chia tay. Rồi thời gian qua đi, khi lật mở những trang lưu bút năm nào, bạn sẽ không khỏi bật cười khi được nhìn lại chính mình năm xưa.
Thầy giáo trẻ về với học sinh bản

Chuyện đã qua hơn chục năm rồi mà sao vẫn lâng lâng, cảm xúc ùa về nơi miền kí ức. Năm đó – lúc tôi vừa ra trường, tuổi xuân còn phơi phới, đầy những hoài bão và ước mơ.
Cây thước gỗ kỷ niệm năm xưa

Cũng đã 21 năm trôi qua rồi nhỉ. Nhìn lại cây thước, chợt nhớ một thời tiểu học, nhớ về một người bạn thân da diết...
Người gieo hạt

Tôi ngồi lắng mình trước trang giấy khi ngoài kia mùa xuân đang vào độ chín. Hương xuân ấm áp, tình xuân nồng nàn với muôn vàn sắc hoa rực rỡ, lộc biếc, chồi non…mùa xuân của đất trời, của tuổi trẻ đánh thức trong tôi miền ký ức về cô- người gieo hạt âm thầm, lặng lẽ giữa cuộc đời.
Tiếng ve trường cũ

Ngày 16/08/2014 Niên khóa 1984-1987 của trường PTTH Vũng Tàu họp mặt. Những người bạn nhỏ ngày nào gặp lại Thầy Cô và bạn cũ cảm động và vui mừng biết bao…